Nhớ người xưa qua một áng văn chương:
XUÂN TỪ BI
Á NAM TRẦN TUẤN KHẢI
Mưỡu:
Ngày Xuân dâng nén tâm hương.
Chắp tay khấn nguyện mười phương Phật Trời.
Cầu cho Xuân khắp mọi nơi.
Cầu cho giác ngộ muôn loài sinh linh.
Hát nói:
Nhân thế hữu sinh hoàn hữu tử.
Phật tâm năng ái cánh năng liên.
Gương Từ Bi vạn cổ lưu truyền.
Lòng quảng đại vô biên ai cũng rõ.
Ví cùng biết cõi sinh là cõi khổ.
Thì công đâu gây sóng gió trên đời?
Ta là người, ai cũng là người.
Khuôn sinh hóa thợ Trời nguyên sẵn đúc.
Trách thay kẻ bụng đầy tham dục
Cậy thông minh chen chúc lợi cùng danh
Giữa hư không gây xáo trộn tung hoành
Rồi kết cuộc thân mình thôi cũng nát.
Lời Phật dạy: Sen dẫu tàn mùi hương vẫn ngát
Mảnh tâm linh sao khoáng đạt mới là hay.
Cùng bốn phương nam bắc đông tây.
Cùng nhân loại vui vầy trong cõi thọ.
Nhắn ai đó: Tham sân ngã cố
Hãy mau mau giác ngộ nghĩa từ bi
Tẩy trần mượn nước dương chi…
1973