Trang thơ NGUYỄN VĂN ĐÔN
Luân hồi
Bình minh rực rỡ mắt người
Hạt sương tán sắc mặt trời long lanh
Vỡ òa theo nắng lên nhanh
Nhập nhòe nhân ảnh kết vành mây trôi
Hoàng hôn đỏ úa màu trời
Đếm bao nhiêu giọt luân hồi vào đêm.
Mụ mê
Vắt vai tay nải mụ mê
Ta đi như thể giận quê mình nghèo
Bỏ lại nắng nóng gió Lào
Bỏ lại cái rét ngấm vào mẹ cha
Bao năm lạc chốn phồn hoa
Đường đời lăn lóc bụi nhòa chén cơm
Ta về tìm lại ụ rơm
Chui vô làm kén ủ thơm mộng hồ.
Mưa đêm
Sáng ra mướt khóm lá non
Mưa đêm đọng giọt trên con mắt ngày
Con đường gột bụi trần ai
Sỏi nâu tràng hạt mũi giày lần kinh
Chợt nghe có tiếng phong linh
Ngước lên ta bắt gặp mình trong veo.