Là mây trắng
TUỆ LẠC
Ước gì tôi được là mây,
Mang toàn nước mát rưới đầy thế gian.
Cho bao cảnh vật khô cằn
Nẩy mầm, ươm lộc ra ngàn thảm xanh.
Cho muôn loài bớt tranh giành:
Vườn rau, khóm cỏ, mà sanh hận thù.
Ðông tàn… xuân, hạ, rồi thu,
Mây bay, nước chảy, sương mù lên khơi…
Ðến, đi, theo luật ngàn đời,
Có rồi phải mất, mới phơi cái còn.
Việt Nam xin được vuông tròn.
Khổ đau nhiều quá, rỉ mòn ước mơ.
Tâm thiền theo nguyện thành thơ.
Là mây chỉ để làm tơ trắng ngần.
Paris, 05/07/2003