CHIỀU VU LAN
NGUYÊN THƯỜNG
Chiều về,
Hoa nắng rơi rơi
Ươm vàng một góc
Thoáng nghe gió cười
Chia tay giọt nắng.
Chiều về,
Ngôi mộ buồn tênh
Từng cụm mây tím
Lãng đãng tìm về
Đượm hương tình mẹ.
Chùa xưa im ắng
Chuông chiều ngân rơi
Khói chiều lam toả
Một màu đơn côi.
Hương trầm thơm ngát
Lời kinh trầm buồn
Chiều Vu lan nhớ
Mênh mang mẹ ơi!
Rồi ngày nào đó
Ta về thiên thu
Ai ngồi tưởng nhớ
Mẹ và chùa xưa?
Về thu xếp lại
Ngày trong tháng ngày
Chánh niệm từng bước
Lần về quê xưa…