AN LẠC TRONG NẮNG THÁNG TƯ
THU VÂN
Nắng tháng tư lung linh ánh ngọc
Trên khung trời An Lạc ấm thân thương.
Từ tám hướng chim về nghe chánh pháp
Khi hồng chung vang vọng đến muôn phương.
Con khép nép trước Phật đài tráng lệ,
Tưởng như mình đang dấn bước trong mây,
Nghe mát rượi cả xác hồn thanh tịnh,
Muộn phiền theo hương khói nhẹ nhàng bay.
Quên hết cả những ưu tư, còn mất:
Giữa vô thường thường trụ có đâu xa.
Niềm An – Lạc ngập tràn trong nắng hạ,
Con thấy mình như mới được sinh ra.