Trang thơ
NGUYỄN BÁ HOÀN
Thơ & tôi
….
Thơ cõng tôi về nơi xa lắm
Bước qua nấm mộ đất còn tươi
Xác ai bên dưới hình như giống
Cái gã đi hoang luống một thời
….
Có lần thơ bảo nghìn con chữ
Tự thân chẳng cụ cựa được đâu
Sinh linh thống khổ thành ra nghĩa
Cái nghĩa điêu linh hóa nhiệm mầu
….
Chỉ có thơ tôi mới hiểu tôi
Bởi trong vô lượng kiếp luân hồi
Những lúc tái tê lòng quặn thét
Thơ cũng trào dâng nấc nghẹn lời
…
(Trích trường ca Thơ và Tôi)
Sinh nhật tôi
Có một cái đầu bay lơ lửng
Em ngồi dõi mắt ngút tầng mây
Cái đầu va phải vô phùng tháp
Tan vỡ thành tôi giữa chốn này