XUỐNG PHỐ
NGUYÊN THƯỜNG
Bỗng dưng thèm xuống phố
Sau một cơn mưa chiều
Mưa lau sạch mặt đường
Mưa làm tươi góc phố.
Bầu trời thăm thẳm tím
Chim én kêu rộn ràng
Từng đàn về vội vã
Chao liệng thật bình yên
Phố chiều bỗng nhẹ tênh
Hương chiều thoang thoảng nhớ
Thuở tóc xanh vụng dại
Mắt nồng – mi cay cay
Lâu lắm rồi… xuống phố
Bước chân bỗng ngại ngùng
Dòng đời muôn màu sắc
Lung linh thanh, hương trần
Bên ly cà phê ấm
Trong góc phố chiều tàn
Nhìn thời gian trôi chậm
Chợt thấy lòng trống không
…Ngẫm xem các pháp đều như huyễn
Ta nhẹ lòng ta với sắc – không
Vô thường huyền ảo bao vi diệu
Xin cám ơn đời – phố chiều ơi!