Gót vô thường
TÂM NHƯ
Đến và đi…
Ào ào như thác đổ
Nhẹ nhàng như lá rơi
Âm thầm hạt sương mai
Lững lờ theo mây khói…
Còn lại?
Cát bụi trả về đất
Hơi ấm hòa hư không
Nước tan dòng suối nhỏ
Gió cuốn bay ngang trời…
Ta?
Ta là ta trong nắng
Ta là ta trong mưa
Đông tàn xuân tiếp nối
Ta rong chơi Ta bà…
Vô thường… là thường!
Thong dong trên đường về
Đầy trăng sao lung linh
Nguyên thường – Thập Như Thị
Thênh thang… Bầu trời không.