LỜI NGƯỜI XƯA:
Tôi hành khất
HT. THÍCH KẾ CHÂU
Cái nợ phong lưu phủi sạch rồi
Một trời một đất một mình tôi,
Ngày đêm bè bạn mo cùng bị
Năm tháng lân la gậy với nồi.
Dòng nước tràng giang lơ lửng chảy
Chiếc thuyền đạo lý dật dờ trôi,
Ai vùi thân thế trong danh lợi
Biến cục tang thương có mấy hồi.
Biến cục tang thương có mấy hồi
Nguồn đời trong đục lắm ai ơi!
Nghèo nằm góc chợ không thăm hỏi
Giàu ở đầu non vẫn tới lui.
Một túi văn chương treo mõm gậy
Nghìn cân phú quý đựng hông nồi,
Nghĩ thân bèo nước khi tan hợp
Lỡ bước tang bồng bước ngược xuôi.
Lỡ bước tang bồng bước ngược xuôi
Sống còn chi nữa, hỡi trời ơi!
Sống như Hàn Tín sống không hổ
Chết tợ Nhan Hồi, chết vẫn vui.
Túi bạc vai mang sang cũng dễ
Quyển vàng tay xách rách thì thôi,
Ai nằm đài các, đây bờ bụi
Gãi ruột anh hùng một giấc ngơi.