Thõng tay qua lại chốn nhân gian
Không nắm cầm việc chẳng liên can
Không sợ vướng phiền, không níu kéo
Không giận hờn cũng chẳng bất an.
Thõng tay vô sự tiểu thần tiên
Đói ăn khát uống mệt ngủ liền
Đầu óc thảnh thơi tay rổi rảnh
Ngồi nhìn mưa gió cuộc biến thiên.
Thõng tay vào chợ mặc khen chê
Chánh niệm có đi phải có về
Thấy sắc không bên đường sinh tử
Đâu còn mơ mộng nẻo sơn khê.
Thõng tay xuống núi bước bộ hành
Nhân loại rẫy đầy cuộc chiến tranh
Hơn kém nhau chi mồ xanh cỏ
Sống có dài đâu cũng tranh giành.
Thõng tay nhẹ bước để thiền hành
Muôn sự thế trần vốn mong manh
Đừng nắm những gì không giữ được
Chuỗi hạt tay lần ngắm trăng thanh.
Thõng tay muôn sự cứ tùy duyên
Tránh xa mãnh lực của kim tiền
Chỉ cần bỏ bụng ngày hai bữa
Dành thời gian chiến đấu não phiền.
Thõng tay đừng chấp chặc sự đời
Muôn hình vạn trạng tiếng gọi mời
Sai đúng, khóc cười, nhân với ngã
Rồi ra sóng nước giữa trùng khơi.
Thõng tay tự tại chuyện đến đi
Ai mà chẳng phải nói biệt ly
Vững chãi đối đầu cùng sinh tử
Hành trang nhân ái bước hồi quy.
Thõng tay buông cả vị ngọt ngào
Hữu sự rồi giảm thiểu niềm đau
Chẳng ai gánh vác giùm ai cả
Riêng mình cô quạnh dưới trời sao.
Chiêu Đề 17/04/25