PHẠM TRƯỜNG LINH
Xuân ngàn năm tuổi
chưa già,
Ta năm mươi
tuyết sương pha trắng đầu
Mắt vời trông cuộc biển dâu,
Nửa đời rong ruổi,
Tìm cầu phương xa
Chợt nghe tiếng cỏ, hồn hoa
Sương đêm, nắng sớm, chiều tà, lá bay,
Một nghìn năm, một phút này
Có trong vô tận, một ngày thiên thu.
DIỆU PHÁP
Xuân về hoa đào nở
Thu sang lá vàng rơi
Tự nhiên như cảnh đất trời
Là lời diệu pháp ngàn đời vô ngôn.