VƯỚNG TAY
Níu làm chi để vướng tay chân
Rồi cũng ra ma đâu giữ thân
Kiếp số đến đi đều như vậy
Nên còn lăn lộn mãi trong trần.
Sinh nếu không thì tử cũng không
Đừng để vướng tay giữa bụi hồng
Trầm luân một thuở nên lạc lối
Lận đận cả đời khó thong dong.
Lỡ vướng rồi tay có như không
Gỡ cho ra manh mối nơi lòng
Sóng biển khởi lên từ vọng thức
Tĩnh lặng rồi sẽ thấu bên trong.
Duyên khởi trùng trùng thật hay mơ
Thế nhân cứ vướng bận trông chờ
Tay lần dệt mộng từ vô thủy
Nguyện tái sinh gặp gỡ duyên thơ.
Đã từng rong ruổi những chuyến phà
Lỡ vướng tay trễ hẹn phương xa
Chờ ngày mới con đò lại đến
Đã cưu mang nên cố phải qua.
Ngày này năm ấy đã xa xôi
Nghĩ lại trong tim vẫn bồi hồi
Tay đã vướng, khiến lòng trăn trở
Lặng yên chờ ngọn gió cuốn trôi.
Phương ấy có người nhớ ta chăng
Đã bao cách trở những mùa trăng
Vì tay lỡ vướng, giờ hết nợ
Tìm chi bóng cũ giữa sương giăng.
Cõi tình vướng lụy bởi hẹn lời
Ngồi dang tay gom ánh sao rơi
Vỡ vụn nỗi buồn vào cảm xúc
Nửa đời sau chìm ngập chơi vơi.
Trở về nương pháp để cận kề
Vướng thêm chi khó vượt đường mê
Đưa tay lần giỡ trang sách Phật
Quay vào trong quán chiếu nẻo về.
Chiêu Đề 04/09/25