Nằm nghe tíc tắc tiếng đồng hồ
Trong đêm tĩnh mịch ngỡ hư vô
Đếm bước thời gian đi đều đặn
Biển nghiệp nào không sóng đẩy xô.
Thêm tiếng đập đều của con tim
Hòa nhịp đồng hồ giữa bóng đêm
Mới thấy thời gian đâu dừng lại
Từng phút giây qua giữa lặng im.
Ta đã dừng, thời gian đâu nghỉ
Ta nằm im, tim vẫn đập đều
Tiếng thời gian muôn thuở gọi kêu
Như bảo dừng tâm đeo theo vọng.
Thức với ngủ đều là cảnh mộng
Chỉ còn nghe tiếng động thời gian
Cột tâm vào tíc tắc khẽ vang
Ý nương theo quả tim đang đập.
Thở nhẹ hơi lắng theo thiền tập
Nghe tiếng tim dồn dập của mình
Để tánh nghe chẳng nhiễm vọng tình
Bỏ ngoài tai nỗi niềm trăn trở.
Tiếng đồng hồ – nhịp tim – hơi thở
Chỉ thế thôi, chẳng có gì hơn
Ta với đêm, cùng sự cô đơn
Đủ mạnh mẽ vượt cơn sóng dữ.
Tiếng thời gian giục ta vô sự
Hòa không gian ngôn ngữ bặt tăm
Gặp hữu duyên bất động thanh âm
Trực nhận được chân tâm ngay đó.
Thời gian là tiếng lòng bỏ ngõ
Bởi mấy ai thấu tỏ được đâu
Bận lo toan mong ước mưu cầu
Rồi bể dâu nhấn sâu tâm thức.
Xuôi giòng đời kéo lôi xuống vực
Thuận thế tình nên cực cả đời
Ở trong nhân có quả sẵn rồi
Tâm thể ấy rạng ngời tánh Phật.
Quê Chiều 09/12/22