Nhỡ khi té ngã mới ngộ ra
Đất đâu bằng phẳng dễ bước qua
Cuộc đời cũng vậy luôn trắc trở
Chẳng nên để mắt ở phương xa.
Nhỡ khi tim lỡ sai nhịp đập
Cũng vì tình cảm đặt trên đầu
Suy nghĩ sao còn được thâm sâu
Ghét yêu thay cho điều sai đúng.
Nhỡ khi nghiệp chướng đến bất ngờ
Bình tâm quán xét chẳng dại khờ
Lòng chớ bất an vì ngoại cảnh
Chuyện đã xảy ra thực hay mơ?
Nhỡ khi đi đứng đã khó khăn
Biết còn ai đến giúp đỡ chăng
Thôi tự lo mình đừng trông ngóng
Tre đâu cần trợ giúp của măng!
Nhỡ khi ai nhớ ghé thăm thôi
Xin đừng thương hại khổ thân tôi
Hào quang đâu thể là mãi mãi
Ván cờ tàn lúc hết cuộc chơi.
Nhỡ khi lão bệnh đã không xong
Cầu cho trí tuệ vẫn tinh thông
Tâm tư bình tĩnh và thư thái
Thu đã đi qua, sẽ tới đông!
Nhỡ khi quên nhớ chuyện gần xa
Chỉ đừng quên cả kẻ thương ta
Mến yêu gửi lại xin ghi khắc
Ân nghĩa hộ trì một kiểp qua.
Nhỡ khi chán ngán xác thân phàm
Vẫn còn lưu luyến cảnh chùa am
Sẽ phát đại tâm đại quay trở lại
Sống đời với chiếc áo nâu lam.
Nhỡ khi kinh kệ khó chuyên trì
Lạy Phật kinh hành cũng ngại đi
Xin được nhất tâm câu niệm Phật
Chờ khi thánh chúng hiện gia trì.
Quê Chiều 28/11/22