Lưu giữ trong tôi đã rất lâu/ Vầng trăng ký ức chất thêm sầu/ Thân phận kiếp người đầy oan trái/ Đến khi thoát khỏi biết về đâu.
14
Tháng 7

Nhớ nghĩ mưa sẽ tạnh/ Trời sáng đẹp lại thôi/ Chuẩn bị hành trang rồi/ Đứng lên và đi tiếp.
11
Tháng 7

Nhớ lời tâm huyết dặn dò/ Bước chân học đạo con đò sang sông/ Đời đâu mãi có màu hồng/ Đi xa để thấy khổ không một trời.
07
Tháng 7

Nhớ lúc lão suy mới giật mình/ Đã qua triền dốc tuột không phanh/ Chuộng nơi vắng vẻ mà tu tập/ Độ ta xong mới đến nhân sinh.
04
Tháng 7

Nhớ chưa nhiều kiếp đắm say/ Giờ đây tỉnh ngộ an bài nhân duyên/ Gắng công quán chiếu hành thiền/ Ngày sau quả thánh trên miền vô ưu.
30
Tháng 6

Nhớ chuyện sách đèn với kệ kinh/ Chuyển mê thành ngộ diệt mê tình/ Hãy độ rồi mới rồi cứu độ/ Sẽ không trôi nổi mãi nhân sinh.
27
Tháng 6

Nhớ nữa, mười chín biệt mẹ cha/ Đến chùa xuống tóc thệ xuất gia/ Kinh sám một năm cầu thọ giới/ Sa Di pháp phục giống người ta.
23
Tháng 6

Nhớ chiều qua đỉnh dốc cuộc đời/ Cây rừng già cỗi lá vàng rơi/ Mộng suốt trăm năm rồi cũng tỉnh/ Chồi non đã nhú đón xuân tươi.
20
Tháng 6

Nhớ sáng bình minh sương khói bay/ Tinh khôi trời đất chốn thiêng này/ Chung trà thể nhập vào cảnh vật/ Lát nữa thôi tan biến theo ngày.
16
Tháng 6

Nhớ ra chân bước lên thuyền/ Nhổ neo rời bến sang miền vô ưu/ Gác ngoài tai mọi phù du/ Khép mi nhân diện săc thu trong mình.