Quê hương chịu nhiều mưa bão/ Tình người sắc xảo kiên cường/ Dẫu cho giông tố thất thường/ Chí hướng lập trường bền bỉ.
22
Tháng mười một
Nhớ rồi kỷ niệm một thuở nào/ Hái hoa bắt bướm lắm xôn xao/ Hồn nhiên như một tờ giấy trắng/ Vết mực đời loang lổ thương đau.
21
Tháng mười một
Phai rồi ký ức vốn nhạt nhòa/ Thân thương, gắn bó một thời qua/ Giờ chỉ mỗi mình ngồi ôn lại/ Hỏi ai bên cạnh cuối trời xa?
20
Tháng mười một
Đúng rồi, vòng quay của cuộc đời/ Già trẻ thay nhau tiếp cuộc chơi/ Người đi mang nỗi niềm bến mới/ Kẻ đến hành trang chật chỗ nơi.
19
Tháng mười một
Huyễn thân chẳng bền lâu mà cố giữ/ Đáng yêu chăng chỉ một thuở trẻ trung/ Đắm đuối nhau liệu có mãi nhau cùng/ Hay chịu đựng cả vùng trời đau khổ.
18
Tháng mười một
Đợi khi tuổi về chiều/ Mới biết cảnh đìu hiu/ Mới biết lòng trống vắng/ Mới trân trọng tình yêu.
17
Tháng mười một
Chợt khi bừng tỉnh giấc mơ hồng/ Cõi thực đâu rồi những ước mong/ Mà đầy ngang trái và đau khổ/ Bao giờ thanh thản để qua sông?
16
Tháng mười một
Nhiệm mầu lắm, đến cõi vô sinh diệt/ Thù thắng hơn, khác biệt cảnh Ta bà/ Là chủ tể thời gian và tạo hóa/ Đâu còn thân sa đọa chốn luân hồi.
15
Tháng mười một
Hương vị cuộc đời là chơi hay thật/ Ai cũng đam mê nên chật vật thôi/ Mê mùi hương, vị ngọt đọng mũi môi/ Mà theo đuổi rồi đổi dời tâm trạng.
14
Tháng mười một
Cũng đến lúc sẽ buông trôi tất cả/ Chuyện cuộc đời xin trả lại nhân sinh/ Một mình ta đi tìm ánh bình minh/ Của tâm trí mãi lặng thinh đêm tối.
