Đợi khi tuổi về chiều/ Mới biết cảnh đìu hiu/ Mới biết lòng trống vắng/ Mới trân trọng tình yêu.
17
Tháng mười một

Chợt khi bừng tỉnh giấc mơ hồng/ Cõi thực đâu rồi những ước mong/ Mà đầy ngang trái và đau khổ/ Bao giờ thanh thản để qua sông?
16
Tháng mười một

Nhiệm mầu lắm, đến cõi vô sinh diệt/ Thù thắng hơn, khác biệt cảnh Ta bà/ Là chủ tể thời gian và tạo hóa/ Đâu còn thân sa đọa chốn luân hồi.
15
Tháng mười một

Hương vị cuộc đời là chơi hay thật/ Ai cũng đam mê nên chật vật thôi/ Mê mùi hương, vị ngọt đọng mũi môi/ Mà theo đuổi rồi đổi dời tâm trạng.
14
Tháng mười một

Cũng đến lúc sẽ buông trôi tất cả/ Chuyện cuộc đời xin trả lại nhân sinh/ Một mình ta đi tìm ánh bình minh/ Của tâm trí mãi lặng thinh đêm tối.
13
Tháng mười một

Cũng có lúc thấy chạnh lòng lưu luyến/ Lúc đêm về đấu chiến với thân tâm/ Bởi vô minh từ thức tánh ngàn năm/ Tạo mê vọng đọa đày trăm kiếp sống.
12
Tháng mười một

Phải rồi, ngồi mãi cũng phải đi/ Đâu nên một chỗ cố kiên trì/ Thay đổi để thêm nhiều sắc thái/ Cũ đi mới đến cũng lâm ly…
11
Tháng mười một

Thua ở cuộc đời có đáng thua?/ Nhân gian ai cũng thích bán mua/ Đi đâu cũng thấy người mua bán/ Đáng giá hay không cứ chạy đua.
10
Tháng mười một

Qua rồi tuổi trẻ lắm ước mơ/ Gì cũng dấn thân thật ngây thơ/ Va chạm, thành công và thất bại/ Kinh nghiệm để đời hết dại khờ.
10
Tháng mười một

Đúng rồi bạn ạ, nay tôi đã rút/ Xa cuộc chơi vẫn thôi thúc gọi mời/ Tránh ồn ào danh vị ở cuộc đời/ Mà buông xuống để nghỉ ngơi dưỡng tánh.