Dẫu khi chưa thấy được bản lai/ Cũng nên lập chí tiến tu hoài/ Đời này kiếp nọ không lui bước/ Sẽ thấy mùi cơm Hương Tích bay.
05
Tháng mười một

Thoảng khi thấy bóng ở trong gương/ Không sao nhận nỗi cái mình thương/ Chẳng giống thuở nào bao kẻ mến/ Giờ thì mặt thật thấy đoạn trường.
04
Tháng mười một

Ký ức là thế giới riêng mình/ Là cõi nhớ trong tim lặng thinh/ Không ai có thể tìm đánh cắp/ Hạnh phúc khổ đau sẽ hồi sinh.
03
Tháng mười một

Mai khi mưa tạnh thấy non xa/ Não phiền nghiệp chướng cũng tiêu ma/ Bão tố qua đi trời lại sáng/ Tánh vọng mê mờ cũng phôi pha.
02
Tháng mười một

Nay khi tuổi đã xế chiều/ Một mình một bóng sáng chiều héo hon/ Qua rồi một thuở xuân son/ Khi nhìn tuổi trẻ cháu con vui đùa.
01
Tháng mười một

Lẽ tự nhiên ai cũng rồi một kiếp/ Đến và đi cứ tiếp cuộc hành trình/ Phận con người luôn đối mặt tử sinh/ Từ muôn thuở hành trình xoay tương tục.
31
Tháng 10

Từ khi vượt thường tình/ Tâm yên thế giới bình/ Tâm trong, đâu sóng gió/ Tâm đục, nghiệp phù sinh.
30
Tháng 10

Người nói vô lại như cây cỏ dại/ Tôi nghĩ cỏ dại có sức sống dai/ Cỏ tồn tại bởi không kẻ đoái hoài/ Mặc thế sự, mọc lan tràn khắp ngỏ.
30
Tháng 10

Hỏi khi chưa có trả lời/ Vì chưa được ngộ nên đời khổ thêm/ Hỏi là động não suy tìm/ Tư duy để biết, lặng im dại khờ.
30
Tháng 10

Nhưng khi đã hẹn với non sông/ Quê hương vẫn khắc cốt ghi lòng/ Tuy xa còn nhớ về nơi ấy/ Tâm xưa tánh cũ sẵn bên trong.